Dù là truyện cười, nhưng cũng đáng để “Suy Nghĩ”
Cô giáo ra đề tập làm văn: Hãy tả con vật mà em thích. Một HỌC SINH NAM viết:
– Con vật mà em yêu thích là con rận…Và học sinh này bắt đầu tả con rận, chi tiết đến từng cọng lông. Nhưng cô giáo không hài lòng về con vật này lắm vì nó không được đẹp, nên yêu cầu cậu học sinh tả con chó.
Ngày hôm sau cậu bé nộp bài:
– Con chó nhà em có rất nhiều lông. Vì thế nó rất lắm rận. Sau đây em xin tả con rận…
Hơi bực mình, sau đó cô giáo bèn cẩn thận chọn một loài vật không có rận, là con cá và bảo cậu bé tả lại. Cậu bé viết:
– Con cá sống ở dưới nước, nó không có lông, nhưng có rất nhiều vẩy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn có rất nhiều lông. Có nhiều lông chắc chắn có rận. Sau đây em xin tả con rận…
Hoàn toàn không hài lòng. Cô giáo đưa ra yêu cầu: Hãy tả bạn gái ngồi gần em. Cô giáo chắc mẩm cậu bé không thể gán cho cô bé xinh xắn kia là có rận được. Cuối cùng cô nhận được bài làm:
– Bạn gái ngồi cạnh em rất xinh xắn và sạch sẽ, bạn có mái tóc bóng mượt, cho nên bạn không có con rận nào. Tuy nhiên, em vẫn xin tả con rận…
Lần này cô giáo hết sức tức giận, cô yêu cầu cậu bé viết lại bài văn cuối với đế tài là “tả cô giáo em”. Ngày hôm sau nộp bài. Cậu bé viết:
-Cô giáo em dạy văn rất xinh và dạy giỏi, không hiểu sao cô không thích con rận. Sau đây em xin được tả con rận…
Tóm lại: ĐÀN ÔNG nói gì mình biết, PHỤ NỮ nói gì mình thích!